Những bài bác thơ, mẩu truyện Tháng 10
Truyện:
Vịt con lông vàng
Một buổi sáng đẹp trời, Vịt mẹ dắt đàn vịt con ra vườn sưởi nắng. Những chú vịt con xinh xắn và bộ lông vàng óng ả cùng nhau đùa vui vẻ. Đến một góc vườn thấy một đoạn óng khói cũ và bẩn, những chú Vịt còn tinh nghịch liền chui vào, vậy là từ những chú Vịt con lông vàng xinh xắn chúng biến thành những chú Vịt lông đen. Đúng lúc đó Vịt mẹ cất tiếng gọi :” Các con ơi, các con đang ở đâu”? Nghe tiếng mẹ gọi đàn vịt cất tiếng gọi.
Vịt mẹ nghe thấy liền chạy tới, Vịt mẹ hoảng hốt khi không thấy các con đâu chỉ thấy một đàn Vịt màu đen. Vịt mẹ khiếp sợ kêu lên:”Đây không phải con của tôi, những đứa con của tôi đâu. Nghe vậy Vịt con liên chạy lên bờ và soi mình xuống nước nhìn thấy những bộ mặt vừa bẩn vừa đen chúng không nhận ra mình. Vịt con liền chạy lại ao nhảy xuống tắm trong dòng nước mát cho đến khi trở lại với bộ lông vàng óng. Vịt mẹ vui mừng chạy lạ bên các con:”Đây mới đúng là các con của tôi, lần sau nhớ không được nghịch bẩn nữa nhé!”.
Thơ:
Giờ ăn Đến giờ đồng hồ ăn uống cơm Vào bàn bạn nhé Nào thìa, chén, đĩa Xúc đến gọn gàng Chớ gồm vội vàng vàng Cơm rơi, cơm trắng vãi. | quý khách của bé quý khách thìa, các bạn bát Nho nhỏ, tròn tròn Theo bé xíu mang đến lớp Vào trường mần nin thiếu nhi. Bé học, nhỏ bé chơi Bát, thìa ở đợi Bữa ăn uống cho rồi Cả nhị thuộc vội. Cơm canh gọi bát Tay bé nhỏ tìm kiếm thìa Ai không tự xúc Bạn nào cũng chê. | Xếp nhà Bé Xếp gỗ Thành quyết bên To ơi là to Đẹp ơi là đẹp Đây là bếp Để nấu ăn cơm Đây là vườn Để trồng quả Đây là cửa ngõ nhằm vào nhà Đây giường bà Đây nệm bố Thị xã gồm thế Mà thành nghề | |
Đi dép Chân được đi dnghiền Thấy êm êm là Dép cũng vui lắm Được đi mọi công ty. (Nguyễn Thị Thảo) | Chia vật chơi Ô đánh đẹp nhất, Búp bê xinh, Em phân chia cho bạn, Không nghịch một mình. | ||
Nạp năng lượng nhỏ Mẹ sở hữu khăn uống mang đến bé Gió thổi khăn uống cất cánh bay Cái mũi nhưng sụt sịt Khăn nói bé bỏng lau ngay |
Những bài thơ, mẩu chuyện Tháng 11
Truyện:
Bác cấp dưỡng
Các cô, các bác cấp dưỡng mang tạp dề trắng, đội mũ vải trắng trông rất gọn gang và sạch sẽ.
Hàng ngày các cô, các bác đi chợ, mua về rau tươi quả chín, thịt trứng…và nấu thành nhiều món ăn ngon lành mà các bạn rất ưa thích.
Mai và các bạn được ăn cơm dẻo, canh ngọt là nhờ công lao của các cô, các bác cấp dưỡng
Quả trứng:
Có một quả trứng ai đánh rơi, nằm im lìm trên bãi cỏ, một bác Gà trống mào đỏ chót đi ngang qua, trông thấy quả trứng, bác liền kêu thật to: Ò …ó …o…o… quả trứng gì to to, qủa trứng gì to to…
Có một quả trứng ai đánh rơi, nằm im lìm trên bãi cỏ, một bác Gà trống mào đỏ chót đi ngang qua, trông thấy quả trứng, bác liền kêu thật to: Ò …ó …o…o… quả trứng gì to to, qủa trứng gì to to…
Bác Lợn éc béo phục phịch đi qua ngó nghiêng quả trứng rồi kêu: Ụt à, ụt ịt, trứng gà hay là trứng vịt?
Chú Chó đốm chạy lại hít hít quả trứng rồi cũng kêu: Gâu! Gâu! Trứng ngỗng, trứng ngan? Trứng ngỗng, trứng ngan?
Bỗng nhiên quả trứng lúc lắc, lúc lắc rồi vỡ đánh tách một cái. Một chú Vịt con thò mỏ ra kêu: Vit…Vít …
Đôi bạn chó mèo
Ngày xưa, Chó và Mèo là đôi bạn rất thân đi đến đâu chúng cũng đi với nhau.
Một hôm, Chó và Mèo xuống bếp chơi, trong bếp có một nồi cá kho rất là to.
Ngửi thấy mùi cá kho thơm phức, Mèo thèm ăn lắm. Nó loay hoay đòi mở vung nồi cá.
Thấy vậy, Chó liền bảo:Bạn không được làm thế, ăn vụng là xấu lắm!
Mèo không nghe lời Chó, cứ cố đẩy vung nồi, rồi chiếcc vung rơi đánh xoảng một tiếng và Mèo tha vội miếng cá rất to chạy nhanh ra vườn.
Nghe tiếng vung nồi rơi, cô chủ nhỏ chạy vội xuống bếp.
Thấy Chó đứng cạnh nồi cá, cô chủ tưởng Chó ăn vụng liên đánh cho Chó mấy roi.
Bị đánh oan, Chó giận Mèo lắm. Từ đó, Chó và Mèo không còn chơi thân với nhau như trước nữa.
Gà trống với vịt bầu
Gà trống và Vịt bầu là đôi bạn rất thân. Gà trống tính tình kiêu căng, còn Vịt bầu thì hiền lành, ngoan ngoãn và tốt bụng.
Một hôm, hai bạn xin phép bố mẹ rủ nhau đi chơi. Bố mẹ của hai bạn dặn rằng: “Các con đi chơi hoặc đi đâu, muốn làm một việc gì đó thì phải suy nghĩ thật kĩ rồi mới làm nhé”.
Hai bạn vừa đi vừa chuyện trò ríu rít. Đến một khúc sông rộng. Vịt bầu bảo Gà trống:
– Gà trống ơi! Phía bên kia sông cảnh đẹp lắm!
Gà trống nhìn thoáng qua rồi nói với Vịt bầu:
– ừ nhỉ! Chúng mình sang bên kia sông chơi đi!
Vịt bầu nghe Gà trống nói, chợt nhớ liền suy nghĩ một lúc rồi trả lời:
– Không được đâu Gà trống ơi! Khúc sông rộng như thế này, mình thì bơi được, còn bạn thì biết làm sao? Bạn không nhớ lời bố mẹ dặn à?
Vịt bầu vừa nói dứt lời thì Gà trống đáp ngay:
– Ôi dào! Cậu biết bơi thì bơi, còn mình biết bay thì bay chứ sao! Bởi vì mình có cánh mà.
Vịt bầu chưa kịp ngăn bạn thì Gà trống đã vỗ cánh bay vèo. Nhưng đến giữa sông, Gà trống nhìn xuống dòng nước đang chảy, chóng mặt và mỏi cánh qua không thể bay được nữa. Gà trống bị rơi tõm xuống sông. Gà trống kêu thất thanh:
– Cứu mình với Vịt bầu ơi! Cứu mình với!…
Vịt bầu vội bơi ra giữa sông để cứu Gà trống. Nhưng Gà trống vừa to, vừa uống một bụng nước đầy nên Vịt bầu chẳng làm sao đưa Gà trống lên bờ được. Cũng may lúc đó có bác Ngỗng Nâu bơi tới và đưa Gà trống lên bờ.
Được Vịt bầu và bác Ngỗng Nâu cứu sống. Gà trống ân hận lắm. Từ đó, Gà trống bỏ được tính kiêu căng và luôn nghe lời bố mẹ dặn.
Thơ
Đàn con kê con Mười quả trứng tròn Mẹ con kê ấp ủ Mười chú kê con Hôm nay ra đủ Lòng Trắng, lòng đỏ,T hành mỏ, thành chân Cái mỏ tí hon Cái chân bé nhỏ xíu Lông xoàn non dịu Mắt Đen sáng sủa ngời Ơi chú con gà ơi! Ta yêu chú lắm | Cô giáo của con Mỗi khi vào lớp Cô cười thật tươi Say sưa giảng bài Giọng cô nóng áp | Mẹ và Cô Buổi sáng sủa bé xíu xin chào mẹ Chạy tới ôm cổ cô Buổi chiều nhỏ nhắn kính chào cô Rồi sà vào lòng mẹ Mặt trời mọc rồi lặn Trên đôi chân lon ton Hai chân trời của con Là mẹ và giáo viên –Trần Quốc Toàn | Cúc con kê con Mẹ sở hữu đến bé Mấy cúc con kê con Đứng trên mâm tròn Đua nhau phẫu thuật |
Những bài thơ, câu chuyện Tháng 12
Truyện
Khỉ bé biết vâng lời:
Một buổi sáng, Khỉ mẹ dặn Khỉ con xuống núi đi hái trái cây. Khỉ con mang giỏ trên lưng, rong chơi trên đường đi và quên mất lời mẹ dặn. Khỉ con thấy chó Thỏ đang đuổi bắt Chuồn Chuồn. Khỉ con cũng muốn rong chơi nên cùng Thỏ chạy đuổi theo Chuồn Chuồn.
Đến chiều về tới nhà, Khỉ con không mang được trái cây nào về nhà cho mẹ cả. Mẹ buồn lắm, mẹ nói với Khỉ con:
– Mẹ thấy buồn khi con không nghe lời mẹ dặn. Bây giờ trong nhà không có cái gì ăn cả là tại vì con mải chơi, không đi tìm trái cây.
Khỉ con biết lỗi, cúi đầu xin lỗi me. Mẹ cõng Khỉ con trên lưng đi tìm trái cây ăn cho bữa tối.
Một hôm, mẹ bị trượt chân ngã, đau quá không đi kiếm ăn được. Mẹ nói với Khỉ con:
– Mẹ bị đau chân,đi không được. Con tự mình đi kiếm trái cây để ăn nhé!
Khỉ con nghe lời mẹ dặn, mang giỏ trên lưng và chạy xuống núi đi tìm trái cây. Trên đường đi, Khỉ con thấy bắp bèn bẻ bắp, thấy chuối bèn bẻ chuối và khi thấy Thỏ con đang đuổi bắt Chuồn Chuồn, Khỉ bèn tự nhủ: “Mình không nên ham chơi, về nhà kẻo mẹ mong”.
Và thế là Khỉ con đi về nhà.Mẹ thấy Khỉ con về với thật nhiều trái cây thì mừng lắm. Mẹ khen:
– Khỉ con biết nghe lời mẹ, thật là đáng yêu!
Thỏ ngoan:
Bác gấu đang đi giữa rừng, thì trời đổ mưa ào ào. Bác ướt hết. Bác gấu di đến nhà cáo. Bác gõ cửa cốc cốc và gọi :” Cáo ơi ! Bác ướt hết rồi, cho bác vào nhà với!”
Cáo không muốn cho bác gấu vào nhà nên không mở cửa. Nó bảo : -Không được vào đâu.
Bác gấu lại phải ra đi. Trời vẫn đổ mưa ào ào. Bác gấu đến nhà thỏ. Bác gõ cửa cốc cốc và gọi : “Thỏ ơi ! Bác ướt hết rồi , cho bác vào với. Thỏ con vội chạy ra mở cửa ,vừa trông thấy bác gấu Thỏ kêu lên :” Ôi bác ướt hết rồi , bác vào nhà cháu đi!”.
Thỏ dắt tay mời bác gấu vào nhà .Thỏ con đốt lửa để bác gấu sưởi ấm. Lửa cháy bập bùng , ấm áp quá. Một lúc sau bác gấu đã khô người . Bác gấu nói :
– Thỏ ngoan quá. Bác cám ơn nhiều.
Thơ
Rong cùng cá Có cô rong xanh Đẹp nhỏng nlỗi tơ nhuộm Giữa đầm nước trong Nhẹ nmặt hàng uốn nắn lựơn Một bầy cá nhỏ Đuôi đỏ lụa hồng Quanh cô rong đẹp Múa có tác dụng văn uống công. Phạm Hổ | Chú bộ đội của em Chú quân nhân của em Đầu đội nón sao quà Chú tiến quân thiệt nkhô cứng Giữ lặng bình khu đất nước | Tiếng con gì kêu? Con mèo kêu meo meo Con heo kêu ụt ịt Chyên vui hót líu loÒ, ó, o, o, o! Là nhỏ kê cồ gáy. |
Con voi Con vỏi con voi, Cái vòi vĩnh đi trước, Hai chân trước đi trước, Hai chân sau đi sau, Còn dòng đuôi đi sau cuối, Tôi xin kể nốt, Cái chuyện nhỏ voi. Đồng dao | Con cua Con cua tám cẳng Nghênh ngang hai càng Đeo loại yếm trắng Dạo chơi đồng làng Trần Mạnh Hảo | Ai làm gì đó? Khù khà khù khò, Ai làm những gì đó? A! Là chụ chó, Ðang ngủ khò khò. Cút ít ca chim cút kít, Ai làm gì đó?A! Là chuột chít, Dùng răng cắm gỗ. Hí hí ha ha, Ai làm những gì đó? A! Ra là bé, Ðang mỉm cười cực kỳ to! |
Con cá vàng Con cá vàng Bơi dịu nhàng Trong bể nước Đố ai bơi được Nỗi bé cá quà. Phạm Hổ |
Những bài xích thơ, câu chuyện Tháng 01
Truyện
Cây táo
Mưa phùn bay,hoa đào nở.
Ông trồng cây táo xuống đất. Bé tưới nước cho cây. Mưa tưới nước cho cây. Mặt trời sưởi nắng cho cây.
Con Gà Trống đi qua nói to:
– Cây ơi! Cây lớn mau!
Thế là những chiếc lá non bật ra.
Những con Bươm Bướm bay qua cũng nói to:
– Cây ơi! Cây lớn mau!
Thế là cây ra đầy hoa.
Một hôm, ông, bé, Gà, Bươm Bướm cùng nói to:
– Cây ơi! Cây lớn mau!
Thế là những quả táo chín ngon lành hiện ra.
Bé giơ áo ra, những quả táo chính ngon lành rơi đầy vào lòng bé
Chiếc áo mùa xuân
Vào những ngày mùa đông lạnh cóng, tuyết rơi trắng xóa, cả Thỏ mẹ và Thỏ con đều khoác trên mình bộ áo da trắng tinh.
Sang xuân, chú Thỏ con vẫn mặc chiếc áo da trắng. Trong rừng, cô Gà Gô đã thay một bộ áo hoa rất đẹp bởi mùa xuân, cánh đồng đầy ắp hoa đỏ lá xanh, còn vào mùa đông, tuyết phủ trắng thì phải mặc áo trắng, như thế sẽ dễ ẩn nấp hơn!
Đến bên hồ, một anh bạn Nhái Bén vừa mới thức dậy, toàn thân tỏa ánh xanh như cây cỏ. Ngay cả những anh Châu Chấu cũng thay áo mùa xuân mới: Anh thích nhảy trên bãi cỏ thì mặc áo xanh, còn anh thích nhảy trên bãi đất lại mặc áo nâu. Nhìn thấy Thỏ con. Châu Chấu cười giễu:
– Ha ha! Mùa xuân mà vẫn mặc áo da trắng cơ à? Đúng là đồ Thỏ ngốc nghếch!
Thỏ con xấu hổ quá, chạy thẳng một mạch về nhà, nằng nặc đòi mẹ phải thay quần áo cho, Thỏ mẹ cười và nói:
– Con thử soi gương xem nào.
Và thật kỳ lạ khi trong gương, chú thấy mình đã mọc rất nhiều lông màu xám. Thỏ sung sướng reo lên:
– A! thấy rồi, con đã mặc quần áo mùa xuân mẹ ạ!
Mấy ngày sau, hai mẹ con nhà Thỏ đã thay hết lông và mặc bộ quần áo mùa xuân mới
Thơ:
Cây đào Cây đào đầu xã Lốm đốm nụ hồng Chúng em mong sao Mùa đào mau đến Bông đào nho nhỏ Cánh đào hồng tươi Hễ thấy hoa cười Đúng là đầu năm mới | Mùa xuân vào vườn Mùa đông vừa đi qua Cây trong vườn cửa loại trừ lá Chợt mùa xuân hiện ra Bật chồi non xanh mượt Bầu ttránh xanh trong vắt Thánh thót tiếng chim ca Ông phương diện tránh ló ra Gửi nắng nóng quà làm cho quà Bé mở tung cửa ngõ sổ Đón ngày xuân vào nhà | Đi chợ Tết Chiếc xe pháo bố bánh Bố mới tậu về Bé chsinh sống búp b |